08/05/2017 14:36 GMT+7 | Man United
(lienminhbng.org) – Jose Mourinho đã thay đổi 8 gương mặt so với đội hình xuất phát của Man United ở trận thắng Celta Vigo giữa tuần trước, nhưng đội hình hai của họ trước Arsenal vẫn được xem khá mạnh. Thật ra là không phải...
Với đội hình gồm nhiều cầu thủ dự bị và trẻ, Real Madrid B của HLV Zinedine Zidane vẫn có những chiến thắng vang dội ở Liga, khi đội quân chính dành sức cho đấu trường Champions League. Man United lại không có được chiều sâu ấy. Đội hình chắp vá của họ cho thấy một khoảng cách xa vời so với những cái tên được Mourinho cất giữ cho đấu trường Champions League.
Ngoại trừ màn ra mắt khá ấn tượng của hậu vệ trẻ Axel Tuanzebe, phân nửa số cầu thủ Man United xuất phát ở Emirates tối Chủ nhật thuộc dạng giàu kinh nghiệm, nhưng được Mourinho sử dụng theo kiểu "vạn bất đắc dĩ".
Đá chính kiểu "giải quyết chế độ"
Man United thua 0-2, nhưng Axel Tuanzebe là người chiến thắng. Hậu vệ 19 tuổi gốc Congo dù có đôi lần mất vị trí (anh vốn là trung vệ chứ không phải hậu vệ phải) đã khiến chân sút chủ lực Alexis Sanchez của Arsenal "tắt điện" bởi sức mạnh và sự năng nổ (tắc bóng nhiều nhất đội).
Nhưng người ta đã kỳ vọng Mourinho sẽ sử dụng nhiều cầu thủ trẻ hơn thế trong một trận cầu mà chính ông từng bảo rằng không quan trọng bằng Europa League. Vậy mà Scott McTominay chỉ vào sân 6 phút cuối, còn Matthew Willock không được đăng ký. Còn những cầu thủ khác trên sân, họ giống như những vết sẹo ở thời kỳ hậu Alex Ferguson. Họ là một đội hình tổng hợp của 4 triều đại HLV, mà nếu được lựa chọn, Mourinho sẽ bỏ qua đến phân nửa.
Ở hàng thủ, Mourinho từng công khai chỉ trích cặp trung vệ Phil Jones – Chris Smalling, cả về phong độ cũng như sự thiếu nỗ lực của họ. Nhưng vì muốn Daley Blind và Eric Bailly nghỉ ngơi, ông không còn cách nào khác ngoài việc để bộ đôi vừa bình phục chấn thương này đá chính. Đó là lần đầu tiên họ đá cùng nhau sau 2 tháng. Ở phía trên, Rooney như thường lệ đã chơi như một gã hết thời, trong khi những gì Anthony Martial làm là không đủ để thuyết phục Mourinho rằng anh xứng đáng với những đồng tiền mà Man United bỏ ra.
Đội hình Man United bị tàn phá dữ dội khi Zlatan Ibrahimovic, Marcos Rojo, Ashley Young và Luke Shaw nghỉ hết mùa, còn Marouane Fellaini bị treo giò. Và ở Emirates, phần đông cầu thủ đá như muốn tìm một bến đỗ khác, hơn là cam kết tương lai lâu dài cùng CLB. Đó là một màn trình diễn thiếu tham vọng trước một đối thủ thật ra cũng khủng hoảng niềm tin chẳng kém gì họ. Man United còn uể oải đến nỗi gần như chẳng quan tâm chuỗi bất bại của mình đã bị dừng lại ở con số 25.
Khi ở ngoài Top 4 đã thành quen
Gục ngã ở Emirates, Man United kém vị trí thứ tư 4 điểm, và chỉ còn 3 trận đấu nữa. Rất có thể, đây sẽ là mùa giải thứ ba ở thời kỳ hậu Ferguson, Quỷ đỏ kết thúc ở một vị trí ngoài Top 4.
Trong khi đó, chiến thắng vừa rồi không chỉ giúp Arsenal nuôi hy vọng dự Champions League, mà rất có thể họ sẽ lại kết thúc mùa giải trên Man United. Đó là điều đã luôn xảy ra kể từ khi Sir Alex nghỉ hưu. Vì sao Pháo thủ có thể tự tin đến thế? Họ còn 4 trận nữa, trước những đối thủ không còn nhiều động lực. Wenger vẫn còn có thể cứu vãn hy vọng dự Champions League, bên cạnh việc đã lọt vào chung kết cúp FA (gặp Chelsea).
Với việc tịt ngòi ở Emirates, Man United đã không ghi nổi một bàn thắng nào trên sân các đội Top 6 ở mùa giải này. Họ còn một cơ hội cuối cùng khi làm khách trên sân Tottenham vòng tới, nhưng chính Mourinho cũng đã tuyên bố sẽ cho các trụ cột nghỉ ngơi ở White Hart Lane. Và chính ông, sau cú ngã ở Emirates, đã thừa nhận rằng việc lọt vào Top 4 là "bất khả thi".
"Quyết định đã được đưa ra. Chúng tôi muốn cố gắng giành Europa League. Danh hiệu ấy quan trọng hơn vị trí thứ tư, điều không thể với chúng tôi vào lúc này", chiến lược gia người Bồ khẳng định. Nếu Man United giành Europa League, cách tiếp cận của Mourinho cũng hlà dễ hiểu, nhưng đồng thời, nó cũng cho thấy họ đã sa sút đến như thế nào trong thời kỳ hậu Ferguson, sa sút đến nỗi chấp nhận buông ở trận đại chiến vốn có ý nghĩa cực lớn trước đây, để đánh xổ số ở một giải đấu cúp.
Dưới kỷ nguyên Sir Alex Ferguson, Man United chưa bao giờ kết thúc ngoài Top 3. Khi ông nghỉ hưu, họ chưa bao giờ làm được điều đó. Nếu đó là tương lai của một đội bóng lớn khi HLV lão làng của họ ra đi, thì chính Arsenal bây giờ cũng sẽ lo lắng không kém khi Wenger ra đi, dù đó là điều cần thiết cho một cuộc cách mạng.
Xem lại trận Arsenal 2-0 Man United
Tuấn Cương
Theo ESPN
Đăng nhập
Họ và tên
Mật khẩu
Xác nhận mật khẩu
Mã xác nhận
Tải lại captchaĐăng ký
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất