Gattuso và cuộc cách mạng ở Milan: Bóng đá của sự giản đơn

01/03/2018 08:07 GMT+7

(lienminhbng.org) - Gattuso luôn thích thú kể lại với bạn bè và báo chí rằng, trong một cơn ức giận trước trận bán kết với M.U ở Champions League 2007, anh đã đâm cả một cái dĩa vào chân hậu vệ Massimo Oddo. Tất cả chỉ vì anh này dám ăn kem và cứ giơ giơ cái kem ra trước mặt Gattuso để trêu, khi Gattuso đang cắm cúi ăn cơm trắng, đồ ăn mà cực kỳ yêu thích (trong chế độ ăn kiêng!).

 

 

Đấy là 10 năm về trước, còn bây giờ, những cơn tức giận của Gattuso cũng không thiếu, nhưng anh biết kiềm chế hơn nhiều. Điều mà anh muốn làm thực ra là truyền cho các học trò của mình ở Milan cá tính của mình. Nhưng ba năm trước, ngay sau khi mới giải nghệ, hầu như tất cả những gì Gattuso biết về bóng đá là qua chiếc máy tính trong một cửa hàng chuyên bán đồ... thủy hải sản mà anh mở chung với một người bạn ở Gallarate, ngoại ô Milan.

Các nhân viên cửa hàng chắc chắn sẽ không thể quên được hình ảnh sáng sáng, Gattuso, râu ria không thèm tỉa, tóc không thèm chải, đỗ xe một cách bừa bãi ở bãi đậu xe, ào vào văn phòng của anh, ngồi lì trong đó hàng tiếng đồng hồ. Lý do rất đơn giản: anh thu thập các thông tin cần thiết về bóng đá Hy Lạp!

Cuộc phiêu lưu bắt đầu từ một quán cá

Tiền vệ băm bổ và bặm trợn bậc nhất của bóng đá Italy lúc đó vừa nhận lời làm HLV cho OFI Creta, một đội bóng của Hy Lạp, sau khi vừa kết thúc cuộc trải nghiệm chẳng mấy vui vẻ trong vai trò HLV của Palermo. Trong hành trình ngắn ngủi trên hòn đảo đẹp đẽ Crete ấy, Gattuso nếm trải những hương vị (ít ỏi) và trái đắng của nghiệp cầm quân.

Chú thích ảnh
Gattuso nhiều lần nổi thịnh nộ trên sân

Không nói được một chữ Hy Lạp nào để giao tiếp, chủ yếu nói chuyện với các cầu thủ và ban huấn luyện bằng tiếng Anh và... chân tay, Gattuso tạo ra một đội bóng là tập hợp của rất nhiều cầu thủ tứ chiếng khá có tiếng tăm nhưng đã hết thời, chẳng hạn hàng thủ gồm một trung vệ người Bờ Biển Ngà đáng lẽ ra đã phải treo giày từ lâu, những cầu thủ người Hy Lạp chỉ quen chơi ở các giải hạng dưới, cầu thủ đá cánh người Bồ Đào Nha đã bầm dập ở hàng biết bao trận đấu lớn nhỏ và một trung phong “xe ủi” người Costa Rica. Cuộc phiêu lưu của Gattuso với OFI Crete kết thúc khá chóng vánh, với số điểm trung bình trận chỉ đạt 1,07. Nhưng các cổ động viên Hy Lạp thì vẫn luôn nhớ đến anh với lòng kính trọng. Một tờ báo Hy Lạp từng viết rằng, họ đến sân chỉ để... xem anh, nhà vô địch thế giới 2006!

Sau chuyến viễn du sang Hy Lạp, là cuộc phiêu lưu nho nhỏ ở Pisa, đội bóng anh đã đưa lên Serie B sau nhiều năm vất vưởng ở hạng dưới, để rồi lại tụt hạng chỉ sau một mùa giải, dù giai đoạn lượt đi đã chơi khá tuyệt vời. Thất bại ấy không làm tan nát tình cảm của các tifosi Pisa đối với anh. Họ vẫn biết ơn anh, nhìn anh như một người hùng, người có lần đã lao vào... bóp cổ một hậu vệ đội này chỉ vì anh ta phá bóng lên khán đài thay vì cầm bóng lại và bình tĩnh phát triển bóng lên tuyến trên.

Cuộc cách mạng 'gầm gừ' của Gattuso

Cuộc cách mạng 'gầm gừ' của Gattuso

Cho đến giờ, rất nhiều milanista có lẽ chưa quên được khuôn mặt bẽ bàng của Gattuso sau trận ra mắt với Benevento. Đội bóng anh vừa dẫn dắt đã trở thành trò cười cho cả nước Ý sau khi để đội cuối bảng và toàn thua trước đó gỡ hòa ở những giây cuối cùng...

Đối với nhiều người, Gattuso trên sân-lúc nào cũng gầm gừ, ầm ỹ, bặm trợn và không ngán ngại “táng” vào bất cứ ai khiến anh không hài lòng, kể cả đồng đội, cũng không khác Gattuso trên băng ghế huấn luyện là bao, dù thực tế ai cũng thấy là “Gattuso HLV” đã tăng gần chục kg thịt so với “Gattuso cầu thủ”. “Tôi vẫn ăn cơm trắng đấy chứ”, anh nói trong một cuộc phỏng vấn với nhật báo Corriere dello Sport. “Nhưng ngồi trên ghế huấn luyện thì chắc chắn là chạy ít hơn trên sân rồi. Điều mà tôi không đổi là ở chỗ, tôi vẫn là tôi, gầm gừ và mạnh mẽ”.

Chú thích ảnh
Gattuso và người đồng đội thân thiết, Pirlo

Các đội bóng của anh, từ OFI Crete cho đến Pisa và cả đội trẻ Milan mà anh nắm giữ trước khi chính thức được giao dẫn dắt Milan vào cuối năm ngoái cũng “gầm gừ”, nhưng thiếu sự mạnh mẽ về cá tính và chất keo chiến thuật. Cũng không có gì ngạc nhiên vì điều này, khi Gattuso đã xa thực tế của Serie A trong suốt 5 năm qua, kể từ ngày anh không còn ở Milan nữa. Nhưng rồi thành công hiện tại của Milan đã khiến nhiều người phải ra câu hỏi, điều gì Gattuso đã làm ở Milan đem tới một sự lột xác lớn lao đến thế?

Điều gì xảy ra với Milan kể từ ngày anh mới lên nắm quyền và ở ngay ở trận đầu tiên đã nhận một món quà bẽ bàng ở phút cuối trận đấu với đội bét bảng Benevento? Rất nhiều điều đã xảy ra kể từ đó, nhưng trên thực tế, Gattuso không phải là thày phù thủy. Anh không có phát kiến mới mẻ nào để biến Milan thành một đội bóng khác với đội bóng dưới tay HLV tiền nhiệm Montella. Vẫn còn những con người ấy-không ai trong số họ là những siêu sao bậc nhất thế giới, nhưng họ chạy nhiều hơn, chiến đấu kinh hơn và chịu áp lực tốt hơn.

Không là thầy phù thủy, mà là chuyên gia tâm lý

Gattuso đã làm gì? Những gì anh làm chỉ là sự thắng thế của chủ nghĩa thực dụng. Mọi điều chỉ đơn giản tồn tại trong hai chữ: phòng ngự và phản công. Điều đó không đồng nghĩa với đổ bê tông và phá bóng càng xa khung thành càng tốt. Gattuso, đã biết được điểm mạnh và yếu của Milan, yêu cầu các cầu thủ của anh phải áp dụng một lối chơi rình rập, đóng chặt các khoảng trống, và rồi đưa bóng lên nhanh nhất, với ít chạm nhất có thể để dễ dàng tiếp cận khung thành đối phương.

Chú thích ảnh
Gattuso đang là HLV của AC Milan

Với Cutrone đá cao nhất, những tiền đạo hỗ trợ cậu ta là Suso và Calhanoglu phải cầy ải ác liệt ở hai biên, trong khi hàng tiền vệ và hàng hậu vệ cũng chiến đấu càng quyết liệt càng tốt. Đội bóng hiện tại chạy nhiều gấp rưỡi đội bóng của Montella, sút bóng nhiều gấp đôi, bị đối phương sút cầu môn ít hơn một nửa và đương nhiên, kết quả tốt hơn gấp bội. Montella lúng túng trong việc sắp xếp một đội hình hoàn toàn mới và không chịu nổi sức ép. Gattuso thì không.

Thành công bước đầu của anh là nhờ những điều rất giản dị, nhưng chi tiết: anh không ngừng truyền cho các cầu thủ khí chất của bản thân mình, vừa chân tình nhưng cũng không thiếu sự mạnh mẽ đến mức lỗ mãng. Bonucci từng bị ăn một cú bạt tai trong đường hầm sau hiệp 1 của một trận đấu chỉ vì phá bỏng hỏng, Calhanoglu bị triệu tập lên phòng làm việc của Gattuso và được cho xem một đoạn băng cho thấy anh chơi tuyệt vời trong màu áo đội cũ Bayer Leverkusen cùng một lời bình luận, “hãy cho tôi thấy cậu là như thế này trong màu áo Milan”, Donnarumma được Gattuso mời uống mấy li cocktail quán bar với lời thuyết phục cần tập trung nhiều hơn tới chuyên môn, trong thời điểm cậu bị phân tâm vì những động thái của siêu cò Mino Raiola nhằm đẩy cậu khỏi San Siro.

Báo chí Italy viết rằng, Gattuso đã tạo ra một đội ngũ gồm những người trung thành với anh, sẵn sàng chiến đấu vì anh, với Bonucci là thủ lĩnh của nhóm đó, người có nhiệm vụ truyền nhiệt tới tất cả. Chính Bonucci, người từng có lúc chao đảo tâm lý vì những trận đấu rất tệ hồi đầu mùa, đã hồi sinh dưới tay Gattuso.

Hành trình hồi sinh của Milan sẽ tiếp tục thế nào? Liệu những gì đang diễn ra là hiện tượng mang tính nhất thời, và bao giờ sẽ kết thúc? Đây mới chỉ là tháng 3, và con đường phía trước của Gattuso cũng như Milan còn rất chông gai. Có một điều chắc chắn: Gattuso sẽ vẫn tiếp tục quá trình học việc HLV ở Serie A, như chính anh đã nói, một cách khiêm tốn. Và thực tế thì anh không chỉ học được từ các trận đấu mà còn ở chính những đồng nghiệp bạn bè mình. Chẳng hạn Simone Inzaghi, người cùng tốt nghiệp lớp HLV khóa 2013/14 của LĐBĐ Italy ở trại Coverciano với anh. Dưới tay “Inzaghi em”, Lazio đang bay rất cao...

Gattuso: “Pirlo mà tử tế á? Không hề”

Chú thích ảnh

“Một trong những điều tuyệt diệu mà HLV Ancelotti đã làm là tạo ra sự gắn kết giữa tôi và Andrea Pirlo. Chúng tôi đã chơi bên nhau ở ĐTQG trong nhiều năm, bắt đầu từ các đội tuyển trẻ. Nhưng Andrea là tiền vệ tấn công. Chính Ancelotti đã điều Pirlo xuống đá thấp hơn và vì thế, chúng tôi chơi gần nhau. Andrea là một cầu thủ phi thường, có thể chơi ở bất cứ vị trí nào trên sân, nhờ vào khả năng kỹ thuật tuyệt vời. Nhiều người không biết được là cậu ấy có thể chạy cả ngày mà không hề mệt. Chỉ riêng về khả năng thể lực, Andrea là một con thú. Cậu ấy có thể chạy cả trận không nghỉ. Nhưng tôi tin là tôi cũng đã giúp Andrea tiết kiệm được vài cây số khỏi cần chạy!

Tôi cảm thấy rất may mắn khi được chơi cạnh Pirlo, vì bất cứ khi nào tôi gặp khó khăn, những gì tôi cần làm chỉ làm chuyền bóng cho cậu ấy. Tôi tin là tôi sẽ gặp nhiều rắc rối hơn khi không có Andrea hơn là Andrea rơi vào tình cảnh tương tự khi không có tôi. Nếu bạn không hiểu rõ về Andrea, bạn có thể nghĩ rằng, cậu ấy là một người lạnh lùng, trầm tính và thiếu cá tính. Nhưng tin tôi đi, cậu ấy không phải thế đâu. Đấy là một thằng cha ma lanh, luôn luôn thích pha trò và kể chuyện tếu táo. Andrea là một người cùng phòng rất tuyệt và cũng là một đồng đội rất hay. Cùng chơi và nói chuyện với Andrea sau bữa ăn tối cũng rất thú vị.

Mọi người thường hỏi tôi về một số chi tiết trong cuốn tự truyện của Pirlo. Hãy tin tôi đi, cậu ấy chỉ viết có 10% những gì cậu ấy đã làm với tôi và những gì tôi làm với cậu ấy. Bạn không thể hình dung được tôi đã bạt tai cậu ấy bao nhiêu lần trong những năm chúng tôi chơi bên nhau. Nếu mỗi cú bạt tai đáng giá chỉ 1 xu thì tôi có lẽ giờ phải thành triệu phú rồi. Cậu ấy luôn làm cho tôi tức giận (mà làm cho tôi phát cáu thì rất đơn giản). Tôi lúc nào cũng căng thẳng, còn cậu ấy thi bình thản, thế nên chúng tôi là một cặp đối lập với nhau. Chúng tôi luôn làm các đồng đội bò ra cười vì tôi hay bị lừa gạt vì những trò nhí nhố của Pirlo”.

Trích phỏng vấn của Gattuso với tạp chí Four Four Two

Anh Ngọc

Cùng chuyên mục
Xem theo ngày
Đọc thêm