Góc Anh Ngọc: 'Sự tiến hóa' của Mancini, từ Mr X đến Mr 1-0

09/11/2015 13:20 GMT+7 | Italy

(lienminhbng.org) - Thêm một lần nữa, Inter lại chiến thắng, nhưng ở mức tối thiểu. Cơ hội duy nhất mà đội bóng của Mancini tạo ra trên sân Torino đã đem đến cho Inter 3 điểm. Vị HLV của Inter thừa nhận rằng, "Đấy không phải là Inter tôi mong muốn. Nhưng hiện tại, để ghi bàn, chỉ cần có thế". Trên thực tế, Inter cần hơn thế để đi xa nữa và chiến thắng theo một cách khác hơn. 1-0 là tỉ số rất dễ gây đau tim!   

Torino-Inter, 0-1 (Kondogbia, bàn đầu tiên của anh trên đất Italy), một tỉ số và cách thắng tương tự như các trận Inter-Roma 1-0 (Medel), Bologna-Inter 0-1 (Icardi), Inter-Verona 1-0 (Felipe Melo), Chievo-Inter 0-1 (Icardi), Inter-Milan 1-0 (Guarin) hay Inter-Atalanta 1-0 (Jovetic). Những con số thống kê đã cho thấy một bức chân dung về Inter hiện tại: họ đã thắng 8 trận mùa này thì 7 với tỉ số 1-0. Lần duy nhất Handanovic và các đồng đội ghi hơn 1 bàn/trận là khi họ đánh bại Carpi 2-1. 12 trận đã đấu, Inter chỉ ghi đứng 12 bàn, nhưng chỉ thủng lưới 7 bàn. Một kết luận: Inter ghi bàn rất ít, trung bình mỗi trận chỉ 1 bàn, nhưng nếu đã để họ sút thủng lưới trước, thất bại đã cầm chắc. Miranda, Murillo và một hệ thống phòng ngự nhiều tầng nhiều lớp mà Mancini dựng lên đã ngăn cản tất cả. Và nếu có vượt qua được hàng phòng ngự ấy, chẳng ai có thể thắng nổi Handanovic.



Mancini làm quen với những chiến thắng 1-0

Inter hiện tại dường như đang copy hình mẫu của Inter quá khứ, với Herrera trong những năm 1960 và Trapattoni ở Scudetto 1989, với 8/12 trận đầu mùa bóng ấy không thủng lưới bàn nào. Sự khác biệt lớn nhất là những đội bóng ấy ghi nhiều bàn, còn Inter hiện tại của Mancini thì không. Một sự trái ngược hoàn toàn với Fiorentina, đội bóng chia sẻ ngôi đầu bảng, đang chơi một thứ bóng đá quyến rũ, hay Napoli, đội ghi nhiều bàn thắng gần gấp ba Inter, với một hàng công siêu hạng. Tại sao Mancini, từng là một tiền đạo đẳng cấp thế giới, lại có thể chấp nhận kết quả tối thiểu như vậy từ một đội bóng "chiến đấu và kiểm soát" hơn là tạo ra những cơn mưa bàn thắng và thắng thật sự thuyết phục, như cách Napoli đã làm? Và những tin đồn về việc Pirlo có thể sẽ đến Inter vào tháng 1-2016 phải chăng là hoàn có cơ sở, khi Inter đang kiếm tìm những đạo diễn sân cỏ có đẳng cấp để thực sự thắp sáng lên lối chơi của Inter và từ đó thoát khỏi những trận đấu căng thẳng và mong manh như hiện tại?



Kondogbia ghi bàn duy nhất giúp Inter chiến thắng

Trên thực tế, những gì đang diễn ra phản ánh một sự thật: khi không thể chơi một cách phóng khoáng và sáng tạo, khi các tiền đạo như Icardi luôn kêu anh rất ít khi nhận được bóng, thì sự chắc chắn, cơ bắp và chiến đấu là điều duy nhất Mancini có thể lựa chọn cho Inter lúc này. Và ông đã làm đúng như thế, tạo sân khấu cho những nhân vật cơ bắp theo kiểu Medel, Melo hay Kondogbia trở thành những siêu sao. Việc thiếu một cơ chế tấn công thực sự hiệu quả nhằm tạo ra các cơ hội (từ những đường chuyền hay các quả tạt) đã khiến cho Mancini luôn đứng trước những thay đổi đội hình để đạt được ý đồ chiến thuật cần thiết, nhưng số cơ hội tạo ra vẫn ít và số bàn thắng vẫn không hề tăng. Số lượng các cầu thủ chơi sáng tạo hay số cầu thủ tấn công trên sân nhiều hay ít cũng không thay đổi tình hình, bất chấp việc đã chi gần 100 triệu euro hồi mùa hè, và đó là điều làm Mancini đau đầu.



Inter toàn những tiền vệ cơ bắp như Kondogbia (ngoài cùng bên phải), Melo (ngoài cùng bên trái)

Ban đầu, ông bố trí duy nhất Jovetic ở vị trí tiền đạo lùi. Sau đó, ông bổ sung thêm Ljajic đá lệch trái để tăng thêm khả năng xuyên phá và phối hợp trong sơ đồ 4-2-3-1 và rồi 4-3-3. Vô ích. Inter vẫn chỉ thắng 1-0. Trận đấu với Torino là một thử nghiệm khác, khi Inter chuyển sang chơi 3-5-2. Ông bố trí Icardi và Palacio chơi tiền đạo, gạt bỏ Brozovic cùng những cầu thủ có khả năng gây đột biến Ljajic, Perisic và Jovetic để xây lên một hàng tiền vệ "công nhân" gồm Medel, Melo và Kondogbia với nhiệm vụ tranh chấp và phá lối chơi của đối phương hơn là kiến tạo. Inter đã thắng Torino, từ cơ hội nguy hiểm gần như duy nhất mà họ tạo được. Nhưng có một điều chắc chắn, Mancini buộc phải hài lòng với những gì đang có. Chính việc đưa Melo về, thay vì một tiền vệ dẫn dắt nào đó, cho thấy Mancini đặt an toàn là mục tiêu số 1 của mình, khi hàng tiền vệ cơ bắp phải là con đê chắn sóng cho hàng thủ, với bộ đôi MiMu (Miranda-Murillo) đóng vai trò của những người canh gác chắc chắn và hầu như không thể vượt qua.



Video chiến thắng của Inter

Khi tuyến trên chưa làm ông yên tâm, thì tuyến giữa và hàng thủ (nhất là khi Mancini tăng thêm sức mạnh cho hai cánh, với d'Ambrosio và Nagatomo) là cơ sở tạo đà cho Inter tiến lên. Có thể các tifosi Inter sẽ không hài lòng trước những trận đấu nghèo nàn về bàn thắng của họ trên sân nhà, nhưng lối chơi chắc chắn và thực dụng ấy giúp Inter đặc biệt nguy hiểm trên sân khách (thắng 4 và hòa 2). Mancini luôn nói rằng, ông tin tưởng vào triển vọng chiến thuật và kĩ thuật của Inter. "Chúng tôi cần cải thiện khả năng cầm bóng và kiến tạo cơ hội cũng như dứt điểm", ông nói sau trận thắng Torino. "Thắng 1-0 mãi cũng không phải là điều tôi mong muốn, mà phải ghi nhiều bàn hơn nữa". Điều đó có xảy ra hay không, thời gian sẽ trả lời, nhưng rất có thể, Mancini sẽ tiếp tục có những phép thử trong những trận đấu tới để tìm ra một công thức thích hợp cho những thắng lợi.



Inter trái ngược với Fiorentina, đội chơi quyến rũ

11 năm trước, trong mùa bóng đầu tiên của mình ở Inter, Mancini bị gọi là "Mister X" vì một serie 10 trận hòa trong 12 trận đầu giải 2004/05 (trong bảng cá độ ở Ý, "1" là đội chủ nhà thắng, "X" là hòa, "2" là đội khách thắng). Vấn đề của Mancini lúc ấy là ở hàng tiền vệ, khi không thể tạo ra một cơ chế thích hợp cho Veron tỏa sáng trong vai trò của một tiền vệ sáng tạo. Inter chỉ chơi thực sự khởi sắc và chiến thắng sau khi Veron... chấn thương. Bây giờ, Mancini đã trở thành "Mister Uno a Zero" (Ngài 1-0) nhờ một loạt các trận thắng tối thiểu, trong một đội hình quá dư thừa cơ bắp và thiếu những nhân tố sáng tạo có thể gây đột biến thực sự trong những trận đấu bế tắc. Thắng 1-0 là tốt, khi họ ghi bàn dẫn điểm trước và sau đó nghiến răng bảo vệ thành quả. Nhưng nếu họ không làm được điều ấy, Inter bị dẫn trước, hệt như trận gặp và thua Fiorentina tới 1-4 ở ngay San Siro tháng trước, điều gì sẽ xảy ra?

Sau đây ba tuần nữa, là một trận chiến cực kì căng thẳng trên sân Napoli. Khi ấy, Inter sẽ thế nào?

                        Trương Anh Ngọc (từ Rome, Italy)

Cùng chuyên mục
Xem theo ngày
Đọc thêm