Đạo diễn NSND Doãn Hoàng Giang: “Công Vinh là người chứ có phải là thánh đâu?”

26/03/2010 19:04 GMT+7 | V-League

(TT&VH cuối tuần) - Mấy ngày nay, việc Công Vinh vái lạy trọng tài Vũ Bảo Linh (trong trận T&T. Hà Nội gặp CS. Đồng Tháp) trở thành chủ đề “tám” từ trong nhà ra ngoài phố, từ cao ốc văn phòng đến quán cà phê “cóc” của môn đồ túc cầu giáo Việt Nam. Cánh phóng viên thể thao được dịp bận rộn vì cứ có động tĩnh gì của vụ việc là “phóng bút” ngay. Và chầu cà phê tuần này với đạo diễn NSND Doãn Hoàng Giang của Cà phê bóng đá cũng không nằm ngoài dòng “thời sự” này.

* Ông suy nghĩ như thế nào về việc tiền đạo Lê Công Vinh “tế sống” trọng tài Vũ Bảo Linh?

- Tôi không xem trận đấu này nhưng có biết việc Công Vinh lạy trọng tài qua bản tin thời sự. Nói thật nhé, hành động của Công Vinh đúng là sai nhưng đâu đến nỗi phải làm ầm ĩ, rùm beng lên mấy ngày nay vậy. Một cầu thủ khi ức trọng tài có thể “cà khịa” đủ kiểu: mắng trọng tài này, phun vào mặt trọng tài này, nắm ngực áo trọng tài này, đánh trọng tài này, lao vào “ăn thua đủ” với trọng tài này… Đâu riêng gì Việt Nam mình, trên sân cỏ thế giới chỗ nào mà chả có, mới đây thôi thì Drobba cũng xỉa vào mặt trọng tài đấy thôi. Hành động vái lạy trọng tài của Công Vinh cũng chỉ là một phản ứng bột phát, thiếu kiềm chế thường thấy của cầu thủ trên sân bóng. Là một đạo diễn, tôi có thể lồng ý nghĩa cho cái “vái lạy” ấy là: “Con lạy bố! Bố thổi kiểu này thì con đá làm sao được?”. Chỉ vậy thôi chứ làm gì ghê gớm tới mức “tế sống”. Tôi thấy hành động ấy vẫn còn “nhẹ”, còn “lịch sự” hơn so với việc nắm áo, xô ngã, đấm hay phun vào mặt… trọng tài đấy.


Đạo diễn Doãn Hoàng Giang. Ảnh: Nguyễn Đình Toán

Mà với tôi thì bóng đá là “cuộc chơi của những thằng đàn ông dữ dội”. Bóng đá không chấp nhận sự dịu dàng, mềm mỏng, yếu đuối… Đó là chỗ của những chiến binh mạnh bạo, quyết liệt, phải “fighting”, phải la hét, phải vung chân, vung tay. Điều đó không có nghĩa là bạo lực, là thiếu văn hóa. Công Vinh đã sai nhưng những việc mà mọi người đối xử với cậu ấy trong thời gian qua quả thật là quá đáng, hẹp hòi huống chi cậu ấy đã nhận lỗi rồi.

* Nhưng không thể xem hành động vái lạy ấy là bình thường được đặc biệt là với một “ngôi sao” như Công Vinh?

- Đấy, nếu người có hành động vái lạy trọng tài là một cầu thủ A, B, C nào đó thì mọi chuyện đã mau chóng qua rồi, báo chí cũng chẳng thèm dấn sâu làm gì. Tôi thấy việc Công Vinh hứng chịu nhiều búa rìu dư luận trong thời gian qua cũng có phần là do cậu ấy có bạn gái là cô ca sĩ nổi tiếng, cậu ấy đi xe xịn… Người nước mình vẫn còn thói quen thấy người giàu là không chịu được lại “ghen ăn tức ở”. Phải thay đổi con mắt hẹp hòi ấy đi thôi, phải “tập” làm quen với việc tôn trọng người giàu. Tiền của Công Vinh là do cậu ấy đổ mồ hôi sôi nước mắt trên sân cỏ, phải chạy nhong nhong giữa trời nắng gắt (chứ đâu được ngồi máy lạnh xem ti vi rồi nói này nói nọ như chúng mình đâu), bị đối thủ gài chân truy cản, bầm dập lắm mới có được đó chứ. Việc anh ấy có chụp hình bán nuy với bạn gái, có ăn xài ra sao là chuyện riêng có liên quan gì đến mình mà nói. Thử hỏi ông thủ tướng Anh có bao giờ bực bội vì Beckham nhiều tiền hơn ông không?

Hơn nữa đừng bao giờ bắt thần tượng mình trở thành một ông thánh. Người không chơi với thánh, thánh chỉ để thờ thôi. Công Vinh là người thì cứ để cậu ấy là người biết khóc, biết cười, biết giận dữ, có thể mắc sai lầm và biết đứng dậy.

* Ông có vẻ “bênh vực” cho Vinh?

- Tôi không bênh vực, chỉ nói lời công bằng thôi. Mọi người cứ chăm chăm nhìn vào hành động bồng bột nhất thời này của Vinh mà lên án, sao không nhớ lại những hình ảnh quá đẹp: cái lắc đầu đưa bóng vào lưới Thái Lan trong chung kết AFF cup, sẵn sàng dạt biên làm “chim mồi” thu hút đối phương để đồng đội lập công, khi Vinh cầm lá cờ Việt Nam chạy vòng quanh sân Mỹ Đình… Đẹp quá đi chứ! Đừng vì một chuyện như thế này mà vùi dập một nhân tài!

Cà phê bóng đá

Cùng chuyên mục
Xem theo ngày
Đọc thêm