21/01/2012 07:00 GMT+7 | Thế giới
1. Nghe cô bạn ở Hải Phòng phàn nàn đi cả ngày không tìm thấy được cành đào nhỏ vừa ý, vì nhà cô rất hẹp, tôi chợt thốt lên: Giá mà cậu ở Hà Nội.
Ở Hà Nội trước Tết một tháng đã có đào. Đào len lỏi vào các chợ nhỏ, rong ruổi trên khắp phố phường. Năm đầu ở Hà Nội tôi rất ngạc nhiên vì thấy chợ cóc cũng bán đào. Mà toàn cành đào mini, và lạ nhất là người ta chặt các cành đào nhỏ, bó thành từng nắm để bán cho các gia đình về cắm lọ hoa. Như ở Hải Phòng nhà tôi, chỉ Tết mới có chợ hoa đào, mà người ta chỉ bán cây và cành đào thật to để cắm lục bình, chứ rất hiếm thấy cành đào mini. Cũng là bởi một phần nhu cầu cả năm mới có dịp được trưng đào, nên người Hải Phòng ai cũng muốn mua một cành thật rực rỡ. Và dân buôn vì đã mất công nhập đào từ Hà Nội về chỉ mua những loại cành trông ra tấm ra món.
Năm 2008 tôi mua một cành đào lớn tới tặng một người bạn Hà Nội. Vì nhà chị thường trưng cành nhỏ vào dịp Tết, nên chỉ có chiếc bình nhỏ này thôi. Nhưng không sao, chúng tôi đều rất hạnh phúc vì đã mang lại niềm vui cho nhau. |
2. Một tháng trước Tết được chơi đào đã là một đặc ân. Chơi hết Tết, ra Giêng, vẫn có thể tiếp tục mua đào về nhà trưng thì quả thật người Hà Nội thật may mắn. Thích hơn nữa là giá đào rẻ đến bất ngờ. Nhiều khi thấy các bà các cô mặc cả một cành đào lớn chỉ trả có 60.000 đồng mà tôi thấy thương cho những người nông dân một nắng hai sương đã tốn bao công chăm sóc đào. Nhưng quả thực nơi này là đất của đào nên người dân mới được hưởng niềm vui dài lâu, và bình dân như thế.
Niềm vui của những bạn trẻ khi tới vườn đào - Ảnh: Hà VH. |
Hải Diệp
Đăng nhập
Họ và tên
Mật khẩu
Xác nhận mật khẩu
Mã xác nhận
Tải lại captchaĐăng ký
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất