18/07/2012 14:53 GMT+7 | Âm nhạc
- Khi nghe tin công ty mời, tôi nói: các bạn định làm âm nhạc của tôi kiểu gì? Nếu làm âm nhạc bằng mông, bằng vú bằng quần áo hở hang, bằng khói xịt lên cay cả mắt, bằng những hình ảnh hào nhoáng của màn hình, bằng những thứ ngớ ngẩn thì không có tôi đâu nhé. Và họ nói: Chúng cháu không làm thế, chú sẽ mặc comple đến xem. Thế mới hay và tôi ký ngay.
- Bạn biết không, 15 năm nay tôi muốn trở về tìm xem mình đã đi từ đâu tới và sẽ đi về đâu. Mỗi người đến một cái tuổi phải biết mình là ai. Tôi năm nay 66 tuổi, già rồi còn gì nữa. (cười). Nhiều khi nghĩ lại thấy ngày xưa khi anh trai Trần Hiếu hát ông ổng ở nhà tôi ghét lắm. Nhưng mà đấy, không thích cái nào thì cuối cùng phải theo cái nấy. Tôi lao lao vào âm nhạc như một định mệnh. Có khi bây giờ tôi làm nhà hóa học chả ai biết tôi. Tôi từng đỗ thủ khoa về hóa học mà.
- Không, có cái thằng Lê Minh Sơn thôi. Còn Nguyễn Cường cũng như tôi, nói đùa nói nghịch thôi. Nói về phụ nữ bao giờ cũng vui. Lắm lúc tôi bảo Lê Minh Sơn: "Mày có để im cái miệng mày không hả suốt ngày nói bậy". Nhưng nó còn trẻ, thôi kệ nó.
Đăng nhập
Họ và tên
Mật khẩu
Xác nhận mật khẩu
Mã xác nhận
Tải lại captchaĐăng ký
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất