09/05/2014 12:40 GMT+7 | Hạng Nhất
(lienminhbng.org) - Giải hạng Nhất QG, vốn bị đánh giá là “chợ chiều”, đã đi qua hơn nửa chặng đường, trong cảnh đìu hiu. Ngay từ lúc khai màn, đã không nhận được quan tâm của mấy người. Giờ đây trong cơ man những ồn ào của bóng đá nước nhà, hẳn nhiên không có cơ hội để tạo ra tiếng vang.
Vụ lùm xùm chưa có hồi kết ở V.Ninh Bình, V-League vẫn còn ngổn ngang, chuyện bạo lực leo thang, trào lưu bỏ giải… mấy hôm nay lại thêm vấn đề thời sự tìm thầy cho ĐTQG thừa đủ để che mờ giải đấu đã đi được 8 vòng. Mà cũng không cần đợi đến những yếu tố chi phối trên, thì cũng không có quá nhiều thông tin về sân chơi này.
Điều này khác xa với mùa trước, mới năm ngoái thôi, sự hấp dẫn diễn ra quyết liệt đến vòng đấu cuối cùng, khi 6 cái tên đua tranh 2 vé lên hạng. Mọi việc thay đổi quá nhanh, khi trái bóng chưa lăn đã có đến phân nửa trong số vỏn vẹn 8 đội tham gia mang đến thông điệp đá theo kiểu giữ phong trào. Chính cái tâm lý an phận thủ thường ấy, là một trong những nguyên nhân đang làm giải hạng Nhất thêm nhạt.
Vẫn là những câu chuyện cũ, những vấn đề muôn thở được đặt ra. Kinh phí đâu, nguồn lực nào nuôi đội bóng, chất lượng cầu thủ ra sao, chủ ý của địa phương có dốc sức để vượt vũ môn hay không… đã là rào cản quá lớn, thậm chí triệt tiêu đi những ý định tốt đẹp ban đầu.
Có 2 cái tên ngay từ đầu được nhận định sẽ đặt chỗ cho V-League mùa sau. Nhưng cho lúc này, chỉ mình TĐCS.Đồng Tháp là đáp ứng được kỳ vọng. Còn đội bóng con nhà giàu XSKT.Cần Thơ là sự thất vọng toàn tập.
Khi những cầu thủ gốc quê hương đã tìm đường trở lại, đấy là điều kiện cần thiết, để đội bóng xứ bưng biền như TĐCS.Đồng Tháp hiện thực giấc mơ trở lại ngôi nhà cũ của mình. Cũng chính từ sự đóng góp của những Văn Ngân, Phước Thạnh, Được Em, Duy Khanh… họ đang đá tốt, gần như chiếc vé lên hạng đã nằm trong tay họ.
Ở chiều ngược lại, so với mặt bằng chung của giải hạng Nhất, thì những Thế Anh, Thanh Phúc, Văn Trương, Ngọc Thanh, … của XSKT. Cần Thơ được cho vẫn đủ sức để đá dễ và đá tốt, dưới kinh nghiệm của vị HLV gạo cội như ông Vương Tiến Dũng, nhưng ít ai ngờ đến lúc này, mục tiêu của họ đã xa tầm với.
So bó đũa chọn cột cờ, nhưng nhìn quanh cũng chẳng có gì để chọn, để biểu trưng cho quyết tâm hay khát khao lên hạng. Thậm chí cho đến lúc này, ngoài người Đồng Tháp đang hô xung phong, còn lại dù cờ đến tay, thì mấy người dám phất, bởi 3 đội miền Trung ngay từ đầu đã đá với tâm thế: đá được là tốt rồi, mọi việc chờ tương lai. Nghe đâu CLB TP.HCM đặt mục tiêu năm 2016 mới lên hạng. Không có sự so kè nào, không có đua tranh, viễn cảnh chợ chiều là hiển hiện.
Giải hạng Nhất đang sa sút nghiêm trọng. Doanh nghiệp chia tay dần, ông bầu đã bỏ cuộc chơi, những quyết tâm mới chỉ là khẩu hiệu, tình yêu khán giả ngày nguội lạnh. Đá bóng mà ít mục tiêu, lại không cảm hứng, đá cho ai, đá vì cái gì?
Hạng Nhất ra sao và về đâu là câu hỏi cũ, nhưng đấy là giá phải trả cho tư duy và cách làm bóng đá hiện nay.
Trần Tuấn
Thể thao & Văn hóa
Đăng nhập
Họ và tên
Mật khẩu
Xác nhận mật khẩu
Mã xác nhận
Tải lại captchaĐăng ký
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất